G a c o n v n . w a p . s h
Sơn Tinh - Thủy Tinh thời hiện đại(Thơ khá dài, ráng mà đọc!)Chuyện rằng ở nước Văn LangCó cô công chúa là nàng Mỵ NươngNhan sắc cũng chỉ thường thườngNhưng mà nổi tiếng tỏ tường ăn chơiThời gian thấm thoắt dần trôiVua cần có rể nối ngôi trị vìBèn cho quảng cáo ti vi:"Công chúa đương tuổi xuân thì rấtxinhAi người quân tử say tìnhĐẹp trai, thành đạt, thông minh, lắm tiềnMau mau ứng thí rể hiềnGiang san một nửa có liền về tay"Tin loan ra mới một ngàyBao trang tuấn kiệt về ngay kinh thànhCùng nhau ra sức đua tranhNhững mong đến lúc được giành con vua(Thấy bao nam tử bị lừaMỵ Nương thích chí: "Cho chừa thóingu!")Bao ngày sát hạch binh thưHai chàng trúng tuyển đúng như ý nàngPhong lưu, đẹp mã, lắm vàngLại thêm hài hước, đàng hoàng, thông minhMột chàng tên gọi Sơn TinhĐến từ đỉnh núi thần linh trị vìChàng này nét mặt lầm lìThân hình cao lớn, phương phi, oaihùngGa lăng, lãng mạn vô cùngLàm cho con gái vua Hùng ngất ngây:"Cha ơi con thích chàng nàyCha cho bày tiệc cưới ngay bây giờSự đời lắm chuyện bất ngờNhỡ chàng đổi ý phớt lờ con sao?"Sơn Tinh kính cẩn cúi chàoBuông lời tán tỉnh ngọt ngào dễ thương:"Ơ kìa công chúa Mỵ NươngTa đây đâu phải là phường Sở KhanhNhưng ta cũng muốn cưới nhanhBởi vì rất muốn mau giành ngôi vua"Thủy Tinh vội vã vào thưa:"Muôn tâu bệ hạ, xin chừa hắn raThần vừa đến tự phương xaỞ nơi biển thẳm nguy nga cung rồngBiết tin công chúa kén chồng thân xin dâng
cả tấm lòng thảo thơm"Mỵ Nương khẽ liếc mắt lườmThấy chàng trai trẻ tinh tươm áo quầnDung nhan lãng tử phong trầnXem ra trong bụng có phần say mêBèn đưa tay vuốt tóc thề(Thực ra là tóc rễ tre duỗi rồi )Nhìn vua năn nỉ ỉ ôi:"Cha ơi cha hãy truyền ngôi cho chàng"Thấy công chúa quá vội vàngVua liền hỏi lại xem nàng thích aiCông chúa nước mắt ngắn dài"Hu hu, con thích cả hai sao giờ?"Quan quân bèn mách nước cờCho thi văn võ để chờ ai hơnVua nghe thấy thế mừng rơnBèn cho truyền lệnh thi luôn tranh tàiBắt đầu tiết mục chuyện hàiSơn Tinh kể trước một bài thơ vui:"Một cô gái tuổi đôi mươiMặt mày xinh đẹp, dáng người thướt thaCó lần đi khám y khoaGặp anh bác sĩ hào hoa vô cùngVề nhà cô kể lung tungCha ơi anh ấy lạ lùng lắm thayNhìn con anh nói thế này:'Hôm nay anh gặp một ngày rất xuiỐng nghe anh đã quên rồiNên anh dùng tạm tai người nghe em'Rồi anh nghe phổi nghe timĐôi mắt anh ấy lim dim mơ màngTai anh áp sát dịu dàngRà lên rà xuống nhẹ nhàng đó chaMà anh khám kỹ lắm nhaChỉ nghe tim phổi mất ba giờ liềnBố nhìn con gái dịu hiềnTrong lòng rất đỗi muộn phiền nói ngay:'Thằng cha này xỏ lá thayNhưng mà con cũng còn may quá trờiNó chỉ quên ống nghe thôiChứ quên ống chích tiêu đời con luôn'"Sơn Tinh vừa dứt lời tuônMọi người ôm bụng ngoác mồm như điênQuan quân cười ngả cười nghiêngNhà vua sặc cả miếng riềng vừa nhai(Triều đình đang nhậu lai raiCầy tơ chín món, mấy chai rượu nồng)Công chúa thích
chí trong lòng:"Sơn Tinh chàng hãy làm chồng thiếp ngay"Triều đình trên dưới vỗ tayChúc cho đôi trẻ men say duyên tìnhVừa hay lúc ấy Thủy TinhĐùng đùng nổi giận một mình bước ra:"Trăm năm trong cõi người taThủy Tinh kể chuyện rất là OKMọi người xin hãy lắng ngheChuyện này đảm bảo bốn bề cười lăn"Nói rồi đứng trước quan vănChàng ta đủng đỉnh nói năng khôi hài:"Trong giờ học toán lớp haiCô giáo mới đặt một bài toán vui:Năm con chim nhỏ trên trờiKhẽ khàng đậu xuống cành sồi xanh nonThợ săn bắn chết hai conSố chim ở lại sẽ còn bao nhiêu?Cả lớp im lặng đăm chiêuCuối cùng một cậu đáp liều như sau:'Bài này có khó gì đâuChẳng còn lại chú chim nào trên cây!'Cô giáo mới nói thế này:'Em mà đáp thế là sai mất rồiĐể cô minh họa em coiSau đó em hãy trả lời lại ngay'Cô giáo xòe năm ngón tayRồi cô cụp xuống bớt hai, hỏi rằng:'Bây giờ em đã rõ chăng?'Cậu bé vẫn cứ khăng khăng: 'không cònVì nghe súng nổ vang giònLũ chim bay mất có còn nữa đâu!'Cô giáo thích thú gật đầu:'Đáp số không đúng nhưng giàu ý haySuy luận lô gíc lắm thayCô rất thích cách nghĩ này của em'Cậu bé vội vã nói thêm'Hồi nãy cô đã đố em một bàiCuộc chơi vẫn cứ còn dàiMời cô đoán thử bài này cho em:Một chiều gió nhẹ bên thềmCó ba phụ nữ ăn kem ngon lànhMột người cắn vội thật nhanhNgười liếm, người mút để ăn nhẹ nhàngBây giờ cô có biết chăngAi là phụ nữ có chồng hả cô?'Quả là câu hỏi bất ngờCô giáo đỏ mặt đứng đờ chôn chânRồi cô hạTrang
ra nhà"Mỵ Nương cũng phải cười khà"Hai ngươi đọc báo rõ là nhanh ghêChuyện này ta mới vừa ngheHai ngươi đã biết bét nhè là saoBây giờ xin hãy đoán mauTỉnh dậy, voi nói một câu thầm thìChuột đang hí hửng cười khìLăn đùng ra xỉu, hỏi vì sao đây?"Sơn Tinh đỏ mặt tía taiVò đầu bứt tóc nghĩ hoài không raThủy Tinh lúc ấy ngâm nga:"Voi nói thêm đứa nữa nha hỡi nàngChuột nghe đổ vật ra sànMột đứa đủ mệt, một đàn làm sao?"Triều đình bàn tán xôn xaoBây giờ biết tính thế nào mà so?Hai người thi thố mấy tròBất phân thắng bại khiến cho vua rầuNào là đấu võ, thể thaoĐánh đàn, ca hát thấp cao tranh tàiLại còn xếp chiếu đánh bàiRồi chơi chứng khoán xem ai tinh tườngMỗi người mỗi vẻ phi thườngChẳng ai chịu lép chịu nhường cho aiSơn Tinh nghĩ bụng thế nàyThủy Tinh thằng ấy cũng tài như taNếu không có kế ranh maLàm sao vào được hoàng gia bây giờ?Thế là để ý thăm dòRồi đem đô Mỹ biếu cho nữ tìHỏi xem công chúa thích gìNữ tì liếc thấy phong bì căng căngBèn hạ giọng mách nước rằng:"Chàng đem đồ độc tặng nàng là xongKim cương, đá quý, vàng ròngVòng tay nạm chín ngọc hồng sángchoangBông tai gắn chín hạt xoànCông chúa sẽ thích, xin chàng đầu tư"Sơn Tinh giả bộ gật gù(Chúng mày cứ tưởng ta ngu, ấm đầu? )Bèn sai người đến xứ TàuHàng giả mấy món đặt mau đem vềCông chúa thích mẩn thích mêNgay lập tức gạt ra rìa Thủy TinhXin cha cho cưới Sơn TinhVì chàng đã quý yêu mình như tiênVua Hùng vội vã tuyên liền:"Sơn
Son Tinh xứng đáng rể hiền của taCho vào đội ngũ hoàng gia"(Nói nghe sang vậy chứ là già hoang)

Truyen nay da duoc admin gaconVN chep lai va sua doi
Click vao day de toi trang chu


pacman, rainbows, and roller s